Tôi đang trong giai đoạn bất ổn .
Tôi biết .
Tôi nhạy cảm.
Tôi nóng tính .
Tôi nhìn mọi thứ bằng đôi mắt Tham Sân Si
Chỉ cần người khác vô tình chạm vào sẽ chảy máu .
Tôi Giận tất cả mọi thứ trên thế giới này .
Tôi nổi điên khi thấy ai cũng hạnh phúc nhưng tôi thì không.
Tôi ghét chính mình .
Không làm được gì cho ra hồn cả.
Bên trong tôi như có những cái gai nhọn luôn sẵn sàng chĩa vào người khác và chính tôi.
Tôi cảm nhận rất chân thật về những cái gai đó.
Tôi như con nhím xù lông .
Tôi gần như không điều khiển được cảm xúc ,hành động của mình.
Tôi có 1 góc khuất đen tối
Không muốn cho ai biết
Tôi nghĩ tôi có thể tự mình vượt qua mọi chuyện trong quá khứ.
Tôi muốn quên đi và tha thứ cho mình .
Nhưng không được
Đâu đó sự đau lòng ,dằn vặt vẫn tồn tại .
Tôi thấy nặng nề
Tôi thấy mệt mỏi khi ngày ngày phải ngụy trang tâm tư mình
Vì không muốn những người yêu thương tôi lo lắng .
Tôi chọn im lặng
Tôi chọn che đậy tâm tư mình vào trong .
Tôi chọn giấu đi những giọt nước mắt .
Tôi chọn nở nụ cười cùng với những cái gai.
Vì thế ,ngoài tầm kiểm soát, Gai lại mọc nhiều hơn .
Để khỏi làm đau người khác ,tôi có nên co mình lại không ?
Tôi sợ mình sẽ vô tình tổn thương bản thân và người khác .
Tôi không biết phải làm gì
Tôi đang mắc kẹt giữa rất nhiều suy nghĩ .
Có Ai đó vô tình kéo tôi ra không ?
Hoặc có ai chặt đi những cái gai dùm tôi không ?
YD